Thắc mắc biết hỏi ai (phần 66)

Thông thường, sau lần tiếp xúc xảy ra sự cố, đầu tiên, thái độ của người vợ thường là chờ đợi và không quan trọng hóa vấn đề, tạm coi như: “Tại mệt mỏi!”, “lúc này làm việc nhiều quá!” hoặc “chắc có chuyện gì rất cần phải bận tâm!”… Nếu quan trọng hóa vấn đề, họ sẽ nghĩ: “Hay là ổng có ai khác?” hoặc: “Đã đi đâu rồi mới về nhà?”. Tất cả tùy thuộc vào tình hình thực tế và tình cảm của hai vợ chồng trước đó.
Nếu trước đó, họ đã đạt cuộc sống tình dục thỏa đáng, hoặc người đàn ông vẫn chứng tỏ được thường xuyên “khả năng hành sự”, thì ông chồng cũng chờ đợi, và có thể bắt đầu… thắc mắc. Sau một thời gian, nếu sự việc không khá hơn hoặc ngày càng xấu đi, người vợ rất thương chồng có thể cho là lỗi tại mình tuy cũng chẳng rõ tại sao và lỗi ở chỗ nào. Bà chỉ mường tượng thấy như có sự thay đổi về ham muốn từ phía ông xã. Nếu “không có gì” thì chắc tại mình hết hấp dẫn rồi, anh ấy đã nhàm chán rồi, hết muốn mình rồi. Và họ đâm ra “tránh né” chồng, do sợ phải đối đầu với những tình huống tương tự sẽ tiếp tục xảy ra.
Còn người đàn ông bắt đầu bước vào vòng luẩn quẩn quái ác. Ham muốn thì vẫn còn, nhưng họ đã bớt tự tin, và luôn đặt câu hỏi “Không biết lần này có được không? Có sao không?”. Việc động não như vậy rất tai hại, giải phóng adrenaline rất nhiều, dẫn đến “không được”. Càng không được lại càng lo âu và càng nhiều adrenaline hơn. Hậu quả tất yếu cũng là tránh né bà xã bằng những lý do như: công việc quá nhiều, không được khỏe… Đa số các ông đều tìm cách tự giải quyết một mình theo những thông tin từ nhiều nguồn: sách báo, bạn bè mách bảo, truyền thuyết dân gian hay quảng cáo trên báo chí, truyền hình.
Nếu sự việc chỉ do nguyên nhân tâm lý, ở giai đoạn đầu, một vài loại thuốc tiêm hoặc uống, Tây, ta, Tàu… (nhất là những thứ thật “đắt” tiền) cũng có khi cho hiệu quả. Đó là nhờ “niềm tin mãnh liệt”, hoặc đơn giản hơn, do bệnh tự hồi phục. Để đến lúc đó, nhiều người đã tốn cả cây vàng, và sử dụng vài chục loại thuốc khác nhau. Việc không biết rõ xuất xứ là Mỹ, Hong Kong, Đài Loan hay nước nào làm tăng thêm phần… kỳ bí, và đôi lúc dẫn đến có kết quả.
Sau bao lần lưỡng lự, nhiều khi trong một thời gian khá lâu (vì như đã nói, nhược dương không ảnh hưởng đến sức khỏe hay tuổi thọ, không điều trị cũng chẳng sao), cuối cùng, người đàn ông cũng phải cầu cứu đến bác sĩ. Và nếu có cả vợ đi theo nữa thì thật đáng mừng, do có khả năng sử dụng “sự khác biệt về mặt bản chất của hai vợ chồng” để hỗ trợ điều trị.
Khác biệt như thế nào?
Trước hết, với đa số đàn ông, cho dù xuất phát từ một mối tình lãng mạn, thanh cao, thuần khiết, vĩnh hằng… thì rốt cuộc cũng phải “tới đó”, không chạy đi đâu được; tức là bắt đầu bằng tình yêu, để kết thúc bằng tình dục.
Còn phụ nữ, ngược lại, chủ yếu nghĩ đến tình yêu như “mục đích cuối cùng”, sẵn sàng chiều chồng để được chồng thương, tuy nhiều lúc không mấy hứng khởi. Thậm chí, họ có thể dâng hiến thể xác, để được tình yêu của một người đàn ông, tức là thông qua tình dục mà đến tình yêu.
Về mặt tình dục, sự việc diễn ra cũng khác, người đàn bà thiếu cảm giác hoặc ít ham muốn, tuy không hài lòng, nhưng cũng chẳng bị tổn hại lắm về mặt tinh thần. Dù sao, công trình vẫn thực hiện trót lọt, chỉ không đạt kết quả thỏa đáng thôi. Nhiều cặp đã sống với nhau suốt đời như vậy. Và trái với vài người thường nghĩ, lãnh cảm không được coi như nguyên nhân gây đổ vỡ hạnh phúc gia đình, ít ra là theo kinh nghiệm của người viết.
Với đàn ông, cơ quan dương sự là trọng tâm của tình dục, là phương tiện biểu hiện, là hình ảnh cụ thể của tình dục. Do vậy, nếu “không được” là tất cả sụp đổ! Vì thất bại xảy ra ngay từ lúc khởi đầu chứ không phải khi đã kết thúc công trình như lãnh cảm ở phụ nữ nên nếu điều đó liên tiếp xảy ra, nó sẽ trở thành sự ám ảnh, nguồn gốc của nỗi lo âu và sự tăng cao nồng độ adrenaline.
(còn tiếp)
LTS: “Thắc mắc biết hỏi ai” là tập hợp các câu trả lời cho những câu hỏi về lĩnh vực tình dục mà bạn đọc gửi đến bác sĩ Trần Bồng Sơn từ năm 1989. Những giải đáp của ông không chỉ mang nội dung khoa học mà còn có tác dụng giúp đỡ, trấn an về tâm lý. Với giọng văn dí dỏm, thông minh, bác sĩ Trần Bồng Sơn đã khéo léo đi vào những khía cạnh gai góc, thầm kín nhất trong quan hệ tình dục, một lĩnh vực còn chịu nhiều thành kiến”.

1gom