Tôi khóc vì nhớ Tết quê nhà

From: “Mrs Vân T. Nelson” To: <[email protected]>Sent: Saturday, February 01, 2003 12:20 PMSubject: Sang mung 1 tet, ma toi phai ngam ngui khoc tham
Đã là cái Tết thứ ba xa gia đình, quê hương, bạn bè mới thấy thật thấm thía nỗi buồn của người xa xứ. Tôi cố gắng gọi điện thoại cho mẹ và em trai tôi, nhưng có lẽ do nhiều người gọi từ hải ngoại nên nghẽn mạch, không thể liên lạc được. Mãi cho sáng hôm sau, mùng 1 Tết mà tôi chỉ có một mình, mở trang VnExpress đọc mà không cầm được nước mắt. Tôi càng thấm thía hơn nỗi đau cô đơn, lạc lõng nơi xứ người.
Mẹ tôi nói trong điện thoại rằng nhà chẳng mua sắm gì nhiều, thế nhưng cũng nôn nao đi xem đốt pháo hoa giao thừa. Còn tôi thì chỉ ước ao được nhìn thấy mọi người vui vẻ, tất tả, bận rộn… đi mua sắm, dù chỉ là chút ít thôi. Thế nhưng, tôi ngồi đây, trước mắt là cái máy vi tính và tôi đã khóc thầm. Ôi quê hương, từ ngữ này mới ngọt ngào, ý nghĩa khi xa xứ. Tôi mong ước năm sau tôi có thể về chỉ để ngắm bà con đi sắm Tết.
Xin gửi lời cảm ơn chân thành đến VnExpress vì những thông tin quý báu ở quê nhà. Xin chúc anh chị em một xuân mới vui tươi, hạnh phúc.

1gom