Chia sẻ với người phụ nữ không may mắn

From: A.H. To: [email protected]: Sunday, January 06, 2002 2:12 AM Subject: Chia se voi nguoi trong cuoc tinh khong loi thoat
Bạn Minh thân mến!
Khác với bạn, chuyện của tôi xảy ra cách đây 5 năm. Ngày ấy, tôi là cô gái trẻ đẹp và có nhiều may mắn trong công việc. Tôi có bạn trai, anh rất tốt và cực kỳ chung thủy. Anh yêu tôi và tôi cũng sống không thể thiếu anh. Cả hai dự định làm lễ cưới khi tôi tốt nghiệp. Nhưng vì khi đó quá bận bịu với công việc mới nên chúng tôi chỉ tiến hành lễ ăn hỏi.
Sau khi làm việc ở công ty nước ngoài một thời gian, tôi quen biết và yêu một kỹ sư trẻ tuổi người nước ngoài. Dù biết rằng anh đã có vợ và mối quan hệ này là vô cùng tàn nhẫn, nhưng chúng tôi đã không sao rời bỏ được nhau. Anh nói mới cưới vợ được mấy tháng và họ chưa có con.
Chúng tôi đã có sự ràng buộc, nhưng vẫn giấu giếm đến với nhau bởi càng cố quên thì lại càng nhớ. Sau lần tâm sự với cô bạn thân, cô khuyên tôi nên quyết tâm rời bỏ chàng nước ngoài kia. Và tôi đã nghe theo bạn, chuyển đến một công ty khác. Sau đó tôi lấy chồng, tất cả cũng chỉ để quên đi mối tình trái ngang. Nhưng dù tôi tránh thế nào thì cả hai vẫn gặp nhau một cách tình cờ và rồi lại không thể rời xa.
Anh nói vô cùng đau khổ khi phải xa tôi và khuyên tôi nên dũng cảm ra đi cùng anh. Trước hay sau gì, vợ anh cũng hiểu trong trái tim anh giờ không có chỗ cho cô ấy. Nhưng tôi đã không dám ra đi. Công việc ở Việt Nam kết thúc, anh phải về nước. Ngày đó đối với tôi thật khủng khiếp.
Ở nơi xa, anh vẫn động viên và chờ câu trả lời của tôi. Anh sẵn sàng ly dị vợ để đón tôi đi bất cứ lúc nào. Nhưng tôi một mực từ chối bởi sợ mọi người dị nghị về phẩm giá con người mình.
Thế rồi tôi quyết tâm cắt đứt liên lạc với anh, quay trở về cuộc sống thường nhật với chồng. Tôi cứ hờ hững và lạnh lẽo như người mất hồn. Cuộc sống không tình yêu với chồng bắt đầu trở thành nỗi đau khổ và tuyệt vọng. Tôi không còn yêu chồng, vì thế không thể chăm sóc và có con với anh.
Dần dần, chồng tôi đã nghi ngờ và mọi chuyện cũng vỡ lở. Anh không oán trách tôi, chỉ bảo nếu em nói với anh sớm hơn thì tốt biết bao. Rồi anh có người bạn gái khác, chúng tôi ra tòa sau 2 năm sống không hạnh phúc. Lúc đó tôi như thấy mình tự do, thoải mái vô cùng.
Một ngày kia tôi cố công tìm địa chỉ người yêu để liên lạc, nhưng anh nhẹ nhàng khuyên tôi hãy quên đi chuyện cũ. Bây giờ anh không muốn gia đình tan vỡ vì đã có con. Đứa trẻ là sợi dây gắn kết hai vợ chồng anh. Tôi lại thẫn thờ trở về với quá khứ đầy sóng gió.
Bây giờ, tôi vẫn sống một mình với nỗi buồn khôn xiết. Chuyện kia đã trở thành dĩ vãng nhưng suốt đời tôi sẽ mãi ân hận vì không dám ra đi với người mình yêu. Tôi kể câu chuyện này cũng để được chia sẻ, cảm thông.
Chúc bạn Minh, người có cùng cảnh ngộ, có nghị lực để vượt qua thử thách này.
Thân. 

1gom